post-image

Tìm Lại Chính Mình: Từ Gamer Đến Coder

Tin tức

Nếu bạn đang là sinh viên, nhất là sinh viên ngành công nghệ thông tin và đang lạc lối trong ma trận của những cám dỗ xung quanh, thì ít nhiều hãy đọc câu chuyện này của tôi để tìm lại chính mình.

Tôi bắt đầu với lập trình có dễ dàng?

Hồi ấy là năm nhất, tôi vào đại học với số điểm không cao chút nào, nhớ không nhầm thì là 22 vì tôi được tuyển thẳng. Là một đứa học sinh giỏi toán ngay từ cấp 2, tôi tự tin về khả năng logic của mình nên chắc kèo chọn ngành CNTT- vì tôi nghĩ nó dễ so với sức của mình. Mọi thứ dường như rất dễ dàng với tôi ngay từ khi bắt đầu. Nhưng bạn biết đấy, ai rồi cũng có thể ngủ quên trong chiến thắng mà mình tự ảo tưởng ra, như tôi vậy.

Bước sa chân của một game thủ

Kì đầu tiên vào học chuyên ngành, tôi pass tất cả các môn với số điểm mà nếu là thời phổ thông, có lẽ tôi sẽ không dám về nhà. Tôi xem đó chỉ là do sự thiếu may mắn của mình, và tôi vẫn rất giỏi cho dù điểm có hơi thấp một chút. Kì thứ hai, tôi hạ quyết tâm được sinh viên xuất sắc và lao đầu vào học. Tôi bắt đầu cảm nhận được những gì mình học là hoàn toàn mới, và tôi cũng không giỏi như mình nghĩ, tôi chỉ giỏi toán mà thôi, và đây là lập trình. Tôi thực sự lo lắng vì nhận ra rằng tất cả những kiến thức mà tôi bỏ qua của kì trước là nền tảng để phát triển cho tất cả các kì tiếp theo. Kì ấy, tôi trượt môn đầu tiên – là môn thực hành vì tới những tuần cuối cùng tôi mới có thể học kịp theo nội dung mình đã bỏ, và dĩ nhiên là không kịp để có thể hoàn thành. Một sáng thứ 7 lạnh lẽo. Tôi ra net ngồi cùng nhóm bạn trong phòng. Thời phổ thông tôi thậm chí không đi net bao giờ. Một phần vì nhà tôi có máy tính, phần còn lại vì tôi học suốt ngày, những con số làm tôi say mê. Cứ thế mỗi cuối tuần tôi lại ra net đến tận giữa chiều, lâu dần là đến tối. Giờ thứ mà tôi say mê là những chiến thắng trong game, có lẽ là để quên đi thất bại trên giảng đường mà tôi phải đối mặt mỗi kì, với những con điểm lèo tèo, và những nhóm bạn cùng lùi, cùng nhau học lại, cùng nhau chuyển ngành…

Kì 3, 4, … Tôi trượt môn nhiều hơn. Mỗi lần lên lớp với tôi như một cực hình, tôi thường ngồi góc lớp để ngồi xem video game, chơi trộm hoặc ngủ gục. Tôi không còn là cậu học trò chăm chỉ luôn đứng đầu lớp như ngày xưa, hoặc vẫn đứng đầu nhưng là trong danh sách cầm đèn đỏ. Lũ bạn cùng lùi hay ngồi cùng tôi cuối tuần ngoài net, đứa chuyển ngành, đứa nghỉ học vì không thể theo kịp, tôi vẫn phải bám, vì tôi đơn giản không có đường lui. Tôi thường đi làm thêm, chạy ship để có tiền đóng học lại, và càng như vậy, tôi càng trượt nhiều.

Từ Gamer thành Coder

Khi mà tôi đã chậm tới nửa năm và chuẩn bị là nửa năm nữa thì gia đình tôi biết chuyện. Bố mẹ sốc toàn tập vì đứa con chăm chỉ ngày xưa mỗi ngày đạp xe 40 km đi đi về về trở thành 1 đứa sinh viên bét bảng. Nhưng không ai mắng chửi tôi câu nào. Trong mắt bố mẹ tôi vẫn là đứa con nhỏ dại. Bố mẹ khuyên tôi nên bảo lưu cả một kì còn lại để tự học lại kiến thức, ban đầu tôi nghỉ nhưng đúng 2 tuần sau, tôi lên trường, với chút tự tin cuối cùng vào khả năng của bản thân. Tôi không lao đầu vào học. Tôi vẽ ra cho mình một lộ trình để học mà có thể bỏ qua một số môn không thực sự quan trọng. Kì ấy tôi được học môn toán rời rạc mà hầu hết sinh viên sẽ gặp rắc rối. Với tôi, đó là môn học tôi yêu thích nhất cả đời sinh viên, vì đó là toán, là khát khao dang dở của tôi, là môn học tôi tự tin có thể tâm sự với giáo viên với tư cách học trò giỏi. Tôi dần lấy lại được tự tin, tôi chơi game ít dần và mọi thứ dần trở về quỹ đạo.

Kì thực tập, tôi được nhận vào công ty tôi hẳng mong ước. Kì chuyên ngành cuối cùng, tôi suýt đạt được sinh viên xuất sắc. Đồ án khi ra trường của tôi có điểm cao nhất cả khóa. Dĩ nhiên là tôi đã may mắn có một nhóm bạn tuyệt vời sau đó và những người thầy tận tâm.

Tạm kết

Đừng chán nản khi mình yếu kém hay thất bại, hãy tự tin vào khả năng của mình và mục tiêu mà mình theo đuổi. Chơi game cũng không xấu, chơi game là để giải trí những khi căng thẳng, điều quan trọng là bạn cần kiểm soát được sự cuốn hút của game. Hãy biết làm lại ngay cả khi mọi thứ đã không còn trong tầm với, vì chúng ta mới là người quyết định tương lai của bản thân.

Nguồn: https://codelearn.io/sharing/tim-lai-chinh-minh-tu-gamer-den-coder

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.